Nếu một ai đó không yêu bạn được như bạn mong muốn, điều đó không có nghĩa là người đó không yêu bạn bằng cả trái tim và cuộc sống của họ.
Vậy đó, trong tình yêu, nhiều khi phải buông tay, đành lòng để người mình yêu thương rời xa mình mãi mãi, rồi tự ngồi đó nhủ rằng: như vậy là tốt.
Và rồi, một nơi, một người sẽ đóng vai trò cao thượng, gặm nhấm nỗi đauvà yên tâm với nỗi đau củamình.
Còn một nơi, một người sẽhoang mang, chẳng thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra, chỉ riêng với vết thương bị bỏ lại.
Ta buông tay được bao lâu, bao lâu? rồi quay lại ngó một cái hỏi han tình hình, rồi diễn giải vẫn trong vai một người tử tế hi sinh bản thân mình.
Thế thôi anh à, một nụ cười để coi như mọi chuyện đã qua, và sẽ chẳng bao giờ anh biết emđã đau thế nào.Là anh không đúng..............
Là anh sai..........là anh đã làm cho em đau khổ........ ....
Thà em cứ hờn dỗi anh, em cứ đay nghiến anh, cứ cào cấu vào trái tim anh.......còn hơn là em cứ im lặng.
Em có biết im lặng đáng sợ lắm không?
Hành trình ta đi tìm nhau có bao giờ là dễdàng cho mỗi số phận, anh đã đến đứng trước mặt em là một con người hiệnhữu bằng da thịt, có thể chạm vào, có thể yêu thương. Khoảng khắc thiên thai khi người ta được sinh ra một lần nữa trong tình yêu nó quá mãnhliệt và đê mê, cảm xúc không còn là mộtvệt tuyết nhỏ bé rơi giữa trời mà là một tảng băng khổng lồ tan vụn chảy về phía hạnh phúc, hạnh phúckhi ta được đón nhậnbằng trái tim rực lửa yêu thương.
Chấp nhận số phận làmột cái bóng mờ nhạt bên cạnh anh đểcó được chút dư thừacủa kẻ khác, cũng không thể làm mình thấy yên ổn nơi tâm hồn và nhận ra có một thứ tình yêu mang tên "Chia Tay" dành cho em. Giá nhưem có thể nắm bắt được thứ bong bóng trong tình yêu anh, để cảm thấy lòng được thanh thản khi anh không còn ở bên cạnh em nữa. Nhưng dường như mọi thứ nặng trĩu trong em, lời nói chân thành như dao cứa vào vết thương cũ sâu hơn, buốt nhói, thà cứ đem trả hết về ngày xưa để em, để anh không day dứt như bây giờ và có thể lại bắt đầu một cuộc sống khác đi. Muốn yêu thương một người khác, muốn đi một con đường khác nhưng rồi vẫn cứ chờ đợi.......hy vọng........biết đâu anh sẽ....Có bao giờ anh tự hỏi"Ta đã làm gì cho em trong cái hạnh phúc muộn màng đó chưa?". Hay anh chỉ dám yêu tình yêu trênnhững con chữ của một Blog buồn - Nguyendalat. Anh đã từng vượt qua anh, qua những rào cản của những sợ dây ân tình cũ để yêu em bằng một tình yêu không phải là ái tình, cũng không vật chất hay một thứ gì khác, mà chỉ là những sinh khí của một tâm hồn còn non nớt không dám vươn mình ra bầu trời rộng lớn. Ta hài lòng với điều đó vậy thì tại sao ta lại không tiếp tục, tại sao đó là sai, tại sao đó là phải chấp nhận.Em đã cố gắng thay đổi tất cả những suy nghĩ cũ nát trong em- vì anh, thay đổi để anh có thêm nhiều niềm an ủi tạm bợ trong một khối tình không trả giá, không trải nghiệm. Nhưng rồi anh đã buông tay - em và tất cả, để rồi trong cái giây phút mong manh ấy, anh lại một lần nữa xô ngã em vào vực thẳm.........Phàm làm con người không ai là không có sai lầm, có những sai lầm đưa con người tađến một chân trời khác mới mẻ hơn, tốtđẹp hơn, rồi có những sai lầm không thể vực con người tađứng lên mà cứ chìmsâu hơn, sâu hơn vào tội lỗi. Đừng trách cứ ai trong mọi chuyện vì không ai có lỗi, chỉ là vì con người ta quáyếu đuối trong suy nghĩ, bồng bột trongcám dỗ để rồi mỗi chúng ta cứ lạc mất nhau lúc nào không biết. Anh tin vào số phận, vào mối nhân duyên thiên số vậy tạisao còn đi tìm cho mình thứ định mệnh để làm gì. Trong ảo giác không kìm hãm được sự tham lam, thỏa mãn ái tình, mỗichúng ta rồi tự chôn mình vào hối tiếc, ân hận.
Vòng quay rồi cứ quay, chúng ta rồi cũng cuốn vào nhịp sống hối hả, bằng lòng an bài với định mệnh, không băng qua nhau nữa và dừnglại. Tất cả nhạt nhẽo đến xót xa, cứ ngỡ tìm gặp rồi sẽ hạnh phúc, cứ ngỡ bước vào rồi thì sẽ thăng hoa, cứ ngỡ mơ rồi sẽthành hiện thực........Nhưng dườngnhư giữa cuộc đời vẫnsong hành hai thứ ánh sáng và bóng tối,vẫn hiện diện đủ hai gam màu trắng và đen, và cuộc đời rồi cũng phải có ngọt ngào và cay đắng, rồi cũng phải có những cung bậc khác nhau để con người vượt qua và dừng lại.
Ngày hôm nay rồi cũng sẽ thành ngày hôm qua.
Vết thương nào rồi cũng sẽ lành theo thời gian.
Chỉ có yêu thương còn MÃI.................
Quay lại